
Hôm nay có đi làm không?
🔔 This profile hasn't been claimed yet. If this is your Nostr profile, you can claim it.
EditHôm nay có đi làm không?
BÍ QUYẾT KINH DOANH CỦA NGƯỜI HOA --- 1. Xuất nhập phải cẩn thận Việc ghi chép sổ sách, hàng hóa và thu chi một cách cẩn thận, chính xác là nền tảng của kinh doanh. Ví dụ như ông chủ hãng giày Hựu Liên Sơn thời nhà Minh, nhờ ghi chép chi tiết đặc điểm chân của khách hàng, đã có thể nhanh chóng làm một đôi giày vừa vặn cho một vị quan lớn từ những số liệu cũ, qua đó giúp danh tiếng của cửa hàng vang xa. 2. Buôn bán phải thức thời Người kinh doanh giỏi phải nhạy bén với cơ hội và biến động thị trường. Câu chuyện về người họ Bùi thời Tống là minh chứng: khi thành Lâm An ch áy lớn, thay vì dập lửa, ông đã đi thu mua vật liệu xây dựng. Sau trận h ỏa ho ạn, ông bán ra với lợi nhuận gấp nhiều lần, cho thấy khả năng nhìn ra nhu cầu trước người khác. 3. Nguyên liệu phải chất lượng Chất lượng hàng hóa đầu vào phải được kiểm soát nghiêm ngặt, tránh "mua trâu vẽ bóng". Nhà thuốc Tống Nguyên Đường ở Bắc Kinh nổi tiếng vì sự tỉ mỉ, chỉ dùng những nguyên liệu cao cấp nhất, thậm chí còn ủ thuốc trong 3 năm để đảm bảo chất lượng tốt nhất trước khi bán, tạo nên một thương hiệu huyền thoại. 4. Hàng hoá phải tối ưu Chất lượng, công dụng và giá trị của sản phẩm bán ra phải được tối ưu hóa để nâng cao giá trị trong mắt khách hàng. Người bán ngọc trai họ Chu không chỉ bán ngọc tốt mà còn đặt chúng trong những chiếc hộp gỗ đàn hương tinh xảo. Điều này làm tăng giá trị cảm nhận của sản phẩm, khiến khách hàng sẵn lòng trả giá cao, đôi khi chỉ vì chiếc hộp đẹp. 5. Giao thương phải linh động Sự linh hoạt trong giao thương giúp nắm bắt và tự tạo ra cơ hội. Trương Hứa, một người nuôi heo, đã khéo léo nhận ra sự khác biệt về thị trường giữa quê nhà (chỉ có heo đen) và Nam Kinh (nơi heo trắng rất phổ biến). Ông đã mang heo đen đến Nam Kinh bán và mua heo trắng về quê mình, nhờ sự linh hoạt trong việc khai thác sự chênh lệch cung-cầu giữa hai vùng mà trở nên giàu có. 6. Doanh nghiệp phải uy tín Uy tín là yếu tố sống còn: có uy tín thì có tất cả, mất uy tín thì mất tất cả. Nhà thuốc Du Đường xây dựng uy tín bằng sự minh bạch (trưng bày nguyên liệu), chính sách đền bù rõ ràng (hủy thuốc bị trả lại ngay tại chỗ), và sự đúng hẹn trong kinh doanh. Nhờ vậy, họ đã được chính hoàng đế công nhận là “Kinh đô đệ nhất dược điếm.” 7. Quan hệ phải thiện chí "Buôn có bạn, bán có phường" – việc xây dựng mối quan hệ tốt với đối tác và cộng đồng là vô cùng quan trọng. Câu chuyện về cửa hàng thịt heo được vua Chu Nguyên Chương ban cho câu đối là một ví dụ điển hình. Nhờ sự thiện chí của nhà vua, cửa hàng trở nên nổi tiếng và đã đáp lại bằng lòng biết ơn lâu dài, cho thấy sức mạnh của các mối quan hệ trong kinh doanh.
BÍ QUYẾT KINH DOANH CỦA NGƯỜI HOA --- 1. Xuất nhập phải cẩn thận Việc ghi chép sổ sách, hàng hóa và thu chi một cách cẩn thận, chính xác là nền tảng của kinh doanh. Ví dụ như ông chủ hãng giày Hựu Liên Sơn thời nhà Minh, nhờ ghi chép chi tiết đặc điểm chân của khách hàng, đã có thể nhanh chóng làm một đôi giày vừa vặn cho một vị quan lớn từ những số liệu cũ, qua đó giúp danh tiếng của cửa hàng vang xa. 2. Buôn bán phải thức thời Người kinh doanh giỏi phải nhạy bén với cơ hội và biến động thị trường. Câu chuyện về người họ Bùi thời Tống là minh chứng: khi thành Lâm An ch áy lớn, thay vì dập lửa, ông đã đi thu mua vật liệu xây dựng. Sau trận h ỏa ho ạn, ông bán ra với lợi nhuận gấp nhiều lần, cho thấy khả năng nhìn ra nhu cầu trước người khác. 3. Nguyên liệu phải chất lượng Chất lượng hàng hóa đầu vào phải được kiểm soát nghiêm ngặt, tránh "mua trâu vẽ bóng". Nhà thuốc Tống Nguyên Đường ở Bắc Kinh nổi tiếng vì sự tỉ mỉ, chỉ dùng những nguyên liệu cao cấp nhất, thậm chí còn ủ thuốc trong 3 năm để đảm bảo chất lượng tốt nhất trước khi bán, tạo nên một thương hiệu huyền thoại. 4. Hàng hoá phải tối ưu Chất lượng, công dụng và giá trị của sản phẩm bán ra phải được tối ưu hóa để nâng cao giá trị trong mắt khách hàng. Người bán ngọc trai họ Chu không chỉ bán ngọc tốt mà còn đặt chúng trong những chiếc hộp gỗ đàn hương tinh xảo. Điều này làm tăng giá trị cảm nhận của sản phẩm, khiến khách hàng sẵn lòng trả giá cao, đôi khi chỉ vì chiếc hộp đẹp. 5. Giao thương phải linh động Sự linh hoạt trong giao thương giúp nắm bắt và tự tạo ra cơ hội. Trương Hứa, một người nuôi heo, đã khéo léo nhận ra sự khác biệt về thị trường giữa quê nhà (chỉ có heo đen) và Nam Kinh (nơi heo trắng rất phổ biến). Ông đã mang heo đen đến Nam Kinh bán và mua heo trắng về quê mình, nhờ sự linh hoạt trong việc khai thác sự chênh lệch cung-cầu giữa hai vùng mà trở nên giàu có. 6. Doanh nghiệp phải uy tín Uy tín là yếu tố sống còn: có uy tín thì có tất cả, mất uy tín thì mất tất cả. Nhà thuốc Du Đường xây dựng uy tín bằng sự minh bạch (trưng bày nguyên liệu), chính sách đền bù rõ ràng (hủy thuốc bị trả lại ngay tại chỗ), và sự đúng hẹn trong kinh doanh. Nhờ vậy, họ đã được chính hoàng đế công nhận là “Kinh đô đệ nhất dược điếm.” 7. Quan hệ phải thiện chí "Buôn có bạn, bán có phường" – việc xây dựng mối quan hệ tốt với đối tác và cộng đồng là vô cùng quan trọng. Câu chuyện về cửa hàng thịt heo được vua Chu Nguyên Chương ban cho câu đối là một ví dụ điển hình. Nhờ sự thiện chí của nhà vua, cửa hàng trở nên nổi tiếng và đã đáp lại bằng lòng biết ơn lâu dài, cho thấy sức mạnh của các mối quan hệ trong kinh doanh.
Suốt hơn một thập kỷ, các nhà khoa học nghe thấy nó… nhưng chưa bao giờ nhìn thấy. Đó là một con cá voi. Nhưng tiếng hát của nó khác tất cả những con còn lại. Trong khi đa số cá voi lưng gù hát ở tần số 15–25 hertz, thì nó hát ở 52. Cao đến lạ, khác thường… đến nỗi chẳng có con cá voi nào dường như đáp lại. Họ gọi nó là “cá voi 52”. Và suốt nhiều năm, người ta tin nó là sinh vật cô đơn nhất đại dương. “Như thể nó đang kêu giữa khoảng không,” nhà sinh vật biển Andrea Voss từng nói khi nghe lại các bản ghi. Hãy tưởng tượng, hát cả đời… mà không một lần được trả lời. Nhưng cá voi 52 vẫn tiếp tục bơi. Từ bờ biển California đến tận miền Bắc Thái Bình Dương. Luôn một mình. Luôn cất tiếng hát. Âm thanh của nó được ghi nhận mỗi năm. Cùng thời điểm. Trên những lộ trình cũ. Như thể nó đang tìm… một điều gì đó. Hoặc một ai đó. Một ngày nọ, một nhà nghiên cứu trẻ tên Hiroshi, bị ám ảnh bởi câu chuyện này, đã lên đường chỉ để tìm nó. Người ta bảo anh điên. Họ nói đó chỉ là truyền thuyết. Rằng chưa ai từng thấy nó. Nhưng Hiroshi tin nó không hát vô ích. “Nếu một con cá voi hát… tức là nó biết, đâu đó, sẽ có ai nghe được,” anh nói. Nhiều tháng tìm kiếm. Sonar bật liên tục. Những khoảng lặng dài vô tận. Cho đến một buổi sáng, gần bờ Alaska, họ nghe thấy tiếng hát. “Đây rồi!” một kỹ thuật viên kêu lên. Đúng tần số ấy: 52 hertz. Con tàu dừng hẳn. Mọi người nín thở. Và rồi… nó xuất hiện. Một bóng hình khổng lồ, cô độc, lộng lẫy. Nó trồi lên thoáng chốc, phun cột nước trắng xóa. Đôi mắt buồn mà bình thản. Nó ở đó. Cuối cùng cũng ở đó. Hiroshi lặn xuống với một chiếc thủy âm đặc biệt. Anh phát một giai điệu nhẹ, như tiếng hát hồi đáp. Không ai kỳ vọng điều ấy sẽ hiệu quả. Nhưng con cá voi quay đầu. Lại gần. Và lần đầu tiên… im lặng. Nó lơ lửng, như đang lắng nghe. Rồi nó hát. Theo cách của riêng nó. Trong nhiều phút, họ đối thoại bằng âm thanh: một bên là con người, một bên là tiếng gọi nguyên sơ. Nhưng cả hai cùng tìm một điều: sự kết nối. “Bạn không cô đơn đâu,” Hiroshi thì thầm, nước mắt lăn sau lớp mặt nạ. Kể từ lần gặp ấy, cá voi 52 vẫn xuất hiện mỗi năm. Lúc gần hơn, lúc xa hơn. Nhưng có một điều đã đổi thay: những con cá voi khác bắt đầu điều chỉnh đôi chút tiếng hát của mình— như thể chúng đang học tần số của nó. Như thể, cuối cùng, đã có ai đó đáp lại. Hôm nay, các nhà khoa học không còn gọi nó là “con cá voi cô đơn nhất thế giới” nữa. Họ gọi nó là “con cá voi chưa bao giờ ngừng hát.” Bởi đôi khi, điều quan trọng không phải là có bao nhiêu người nghe thấy bạn… mà là cứ tiếp tục hát, cho đến khi ở đâu đó, có người lắng nghe.
Yes 🙌
Nice
Tuyệt vời